Sáng 30 tháng 10

 Tôi đã nghĩ mình không xứng đáng được hạnh phúc, được có những giấy phút thư giãn, vui vẻ, thoải mái,

vì nếu tôi như vậy, thì mẹ sẽ xăm soi, tôi không thích bị săm soi,

ví dụ như, nếu tôi có một bộ quần áo mới, mẹ sẽ nhìn, xem, tôi biết mẹ cũng thích có quần áo mới, vậy thì tôi phải mua cho cả mẹ cùng lúc, nhưng tài chính lúc đo tôi có không đủ, không phải là không đủ, tôi vẫn luôn có tiền để dành, nhưng nó không đúng mục đích cho lúc đó,

vậy nên thôi tôi sẽ không mua, vậy thì cũng không cần mua cho mẹ, tôi cảm thấy như vậy đỡ áp lực hơn

Hoặc cũng có thể mua cho mẹ, mua cho cả tôi, 

À thì ra là tôi đã chưa đủ năng lực để lo cho cả hai người,

Tôi đã có suy nghĩ, người thân của nhau sẽ cùng chịu những cảm xúc giống nhau,

ví như tôi buồn vì không mua được quần áo mới thì mẹ cũng sẽ không mua, cả hai không mua, 

Tôi sống sạch sẽ, thì anh hai cũng phải như vậy, ảnh không được tham ăn như bây giờ, mà thực sự ổng tham ăn đến mức khiến tôi không muốn ăn cơm cùng vì khó chiu, ổng vô tư quá đỗi, điều đó khiến tôi một đứa luôn chìm trong suy nghĩ, lo lắng cảm thấy cô đơn vì mình phải chịu tất cả một mình.

Ví như một hôm ổng đã nói "không thấy tôi mua đồ cho ổng, dù chỉ là cọng dây nịch", hôm đó tôi đã tức giận, một thoáng thôi, nhưng lâu lắm rồi tôi mới phản kháng lại thể giới bên ngoài, chứ bình thường tôi sẽ nghĩ tại mình thật sao, do mình không quan tâm người nhà, nhưng lúc đó tôi đã phản kháng lại là ổng tự lo cho cuộc sống của ổng đi, mỗi người có cuộc sống riêng.

Từ hồi có tiền đi làm, tôi đã luôn chăm chút cho cả nhà, tôi biết mọi người ngoài kia cũng như vậy, nhưng họ làm vì tình yêu thương, tôi làm vì tôi cảm thấy phải làm thế, không có cảm xúc yêu thương trong hành động.

Ví như, nếu tôi mua cho mẹ cái áo, tôi cũng sẽ phải mua cho ba cái quần, rồi tôi nghĩ nếu tôi không mua cho chị thì bả cũng buồn, rồi phải mua cho chị dâu, cho anh hai, cho cháu,...mỗi lần có một cái gì đó tôi đều nghĩ phải mang hết cho mọi người trong nhà để không ai có cảm giác bị bỏ rơi

Bởi vì, từ nhỏ, tôi đã luôn cảm tháy bị bỏ rơi. Mẹ chỉ quan tâm chị ba thôi, người có ước mơ bác sĩ, bác sĩ là nghề mà mọi người ba người mẹ đều tự hào về con mình, vậy nên ba mẹ tôi đã luôn dồn sự tập trung về chị, lúc nào tôi cũng phải nhường chị, tôi không nhớ chi tiết, nhưng nếu có cãi vã mẹ sẽ bảo tôi nhịn chị, nếu mua đồ phải đi ra nắng mẹ sẽ gọi tôi, nhiều nhiều kiểu bất công như vậy, chị tôi đậu đại học được mua xe, mua điện thoại, mua máy tính bảng, mua laptop,...tôi đậu cao đẳng, chẳng có gì ngoài tấm thân này và lao ngay ra xã hội đi làm thêm, nhớ là lúc đó là tháng 10, thi đại học xong hồi tháng 8, tôi đã bắt đầu đi làm thêm, bị lừa làm bảo vệ :)))

Trời mua, anh hai đi làm chạy grab tôi cũng mua bao bọc điện thoại lo ổng ướt đt, rồi riết dần hình như ổng cũng ỷ lại, ổng đòi tôi mua cho bọc yên xe để ngồi, nhưng đòi loại đắt tiền ấy, có cái gì tôi cũng đem về, cho ổng ví tiền, dây nịch các thứ...nên đến hôm đó tôi nhận ra ổng đã ỷ lại vào tôi. Ổng đi làm tôi không biết tiền vào đâu nữa, lúc vợ ổng sinh em bé, tôi có 6tr trong người để dành cũng vội vàng gởi hết cho ổng lo cho vợ, tôi không muốn người phụ nữ kia phải chịu thiệt, ừam thì sau đó ổng mượn tiền tôi mua xe các kiểu, hơn chục triệu, sau này khi tôi nhận ra mình phải đòi thôi, người này không có ý định tự trả, tiền ổng chỉ để ăn, mua mấy thứ điện tử hoặc nhjững cái gì ổng thích

NGƯỜI KHÁC ĐỂ TIỀN LÀM ĐIỀU MÌNH THÍCH, TÔI THÌ ĐỂ TIỀN DÀNH ĐÓ, ĐỂ LO CHO NGƯỜI NÀO ĐÓ CẦN TÔI LÚC ĐÓ, toi dẹp những sở thích của mình, những thứ phục vụ mình như quần áo, làm tóc, đại loại vậy vì cảm thấy cũng không quá cần thiết đâu, dùng tiền rồi thì lấy đâu ra mà lo cho người khác, tôi không muốn ng thân mình mắc nợ, 

như ông anh, tui lo cho ổng chuyện cơ bản nhu cầu con người, ổng lại chỉ để tiền để ăn, là để ăn, thỏa cái miệng, hoặc làm gì đó tôi không cố gắng tìm hiểu,

Vậy làm sao thoát ra khỏi suy nghĩ mình không xứng đáng với những điều đó

Kiếm tiền

Một tháng chi cho bố mẹ bao nhiêu

Chi cho bản thân bao nhiêu

Để dành bao nhiêu

Học bao nhiêu

Tôi đã không có những con số để mình bám vào, tôi chỉ bỏ hết tất cả đi, mặc kệ nhu cầu của mình và cứ thế tiết kiệm nhiều nhất có thể.

Lâu lâu tôi sẽ mua đồ không suy nghĩ, tôi đã như vậy


Do có chuyện tình cảm vào nữa, tôi đã đặt nhiều thứ vào đó, giờ nó không như vậy, tôi đã gục ngã thực sự, không phải chỉ là thất tình thôi mà hay đại loại vậy, nó liên quan nhiều thứ tôi đặt vào nữa. đoạn này thì tôi chưa thực sự đối diện vơi smình nên tôi cũng không biết phải nói thế nào nữa. có lẽ là một bài khác.

Dạo gần đây tôi phát điên nhiều hơn, tôi không kiểm soát được cảm xúc, suy nghĩ của mình,

Hay quên, trí nhớ đang giảm rất nhanh, những thứ tôi làm theo cảm xúc, những dòng chữ vừa nhắn tôi có thể quên ngay.

Cảm thấy lạnh nhiều hơn, do một phần tôi chán ăn nênnhiệt độ cơ thể giảm nhanh, khiến tôi dễ lạnh

Đầu tôi rất nặng, có những ngày diễn biến tình cảm đi đến một trang mới, tôi như chết não vậy, rất nặng,

có tháng đó, cơ thể tôi kiệt quệ, nói không ra hơi, không có sức sống, tôi chỉ thở và giữ lấy thẻ xác này cùng tâm hồn mình

Dạo gần đây tôi thấy tim mình bi nặng, kiểu nặng ngực ấy, không biết là do sau bệnh covid hay do chấn thương tâm lý chuyện tình cảm nữa, nặng một lúc rồi thôi, đây, nhắc thì nó đang dần dần nặng ngực đây,

Có những ngày tôi kiệt sức, chuyện chưa bao giờ tôi cảm thấy trước đây, khoảng 8h tối, sau khi cố hoàn thành hết những công việc làm thêm thì tôi như muốn ngất đi vậy, tôi cảm thấy mình đã đi qua cả ngày dài như đi trên xa mạc rộng lớn, khi công việc cuối cùng hoàn tất tôi đã được uống ngụm nước va fnghỉ chân, hình ánh đó trong đầu tôi là như vậy.

Tôi không muốn nói cho ba mẹ, dĩ nhiên rồi, tôi biết họ cũng yếu đuối, sự yếu đuối của tôi chính là thừa hưởng từ cả hai, nhưng bằng cách nào đó, ba mẹ đã vượt qua và sống đến bây giờ, với cả, nói thì cũng chỉ thêm lo, tôi không muốn đặt áp lực của mihf vào tay ai khác cả, nhất là ba mẹ, chị ba cũng là một ng yếu đuối, phải nói tôi luôn cảm thấy thương chị dâu mình, gia đình tôi không thực sự bình thường theo nghĩa của chữ bình thường,

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bắt đầu đau đầu

Ngày đưa ông táo 2021

4 rưỡi chiều ngày 1 tháng 11 năm 2021