Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2021

Cuối cùng trầm cảm không định nghĩa con người tôi

 http://vungtri.com/chua-benh-tram-cam-nhu-the-nao-866/

Từ chối, sợ niềm vui

 Bởi vì sau khi tạo hoặc hưởng thụ niềm vui cá nhân thì hay bị cực down Còn khi tham gia niềm vui với mọi người, vơi người cho rằng ko có ý nghĩa như đồng nghiệp, bạn bè không thân, bạn xã giao thì sau khi vui cảm tháy vô nghĩa, chẳng có mục đích, tốn thời gian, kiểu vậy.

Bắt đầu đau đầu

 Hôm nay là thứ 2, hôm trước là chủ nhật, hôm trước là thứ 7 3 ngày liền rồi đau đầu, đau kinh khủng, cảm giác như muốn tê liệt tất cả,  hôm thứ 7 chẳng làm được việc gì, năng xuất 30% chủ nhật về ngoại thì bơ phờ, nằm ngủ chẳng làm được gì, chạy xe cũng suy nghĩ rất nhiều, đầu ít đau nhưng chỉ muốn ngủ

Hôm nay là chủ nhật, em được khóc không

 Vì anh đã bảo em đừng khóc

Con phải cố gắng vui vẻ

 Bà chị ba của con  Mọi người xung quanh gia đình không biết cách để bả vui vẻ Con bằng cách nào đó Có thể làm bả vui vẻ được Điều đó thật tốt Nhưng cũng thật không tốt Nếu con đi trước Thì bả và bố mẹ thế nào đây Nhưng con rất mệt Con cần tình thương Nhưng con không cảm nhận được từ gia đình Con cần một người yêu Nhưng việc yêu họ lại dường như chỉ làm tổn thương ho Con không đành lòng Con không đủ niềm tin có thể giúp họ hạnh phúc

Con không giảm cân

 Con không giảm cân Con chỉ cảm thấy việc mình ăn có ích gì không Chi bằng để mọi người dùng thì có ý nghĩa hơn Dù gì con cũng sẽ đi

Ngoại - mẹ - chị

Đang trong giai đoạn mông lung Tôi nhìn thấy ngoại Thấy mẹ Thấy chị Nhìn lại những gì đang diễn ra trong chính con người mình Tất cả là gen Gen không tốt Gen làm người khác buồn Gen ảnh hưởng đến người khác Tôi đã làm cho người mình thương buồn vì tôi đã có vấn đề tâm lý nhưng tôi đã không nhận ra Tôi đã hoảng loạn Rối loạn lương cực một loại bệnh tâm lý Đôi khi việc sợ làm phiền người khác khiến tôi phát điên Hay là Chấm dứt tất cả Ở đây Độ tuổi này Hoặc nếu làm ba mẹ đau buồn vì điều đó Hay sẽ cố gắng chăm sóc họ khi về già Rồi tôi sẽ kết thúc tất cả Tôi không có niềm tin vào mình Ngay lúc này Tôi không dám cầu xin niềm tin từ ai khác Thực sự tôi cần một người dẫn dắt Đủ gan dạ và yêu thương để đồng hành cùng tôi Nhưng như vậy thì thiệt thòi cho họ quá Tôi nghĩ vây Tôi không dám Hay là kết thúc Tâm lý giải thoát Tôi đã rất mệt mỏi

Thừa nhận mình trầm cảm là bước đầu để chữa lành

 https://www.youtube.com/watch?v=BPmE07wxjXM Hanh trình chữa lành trầm cảm của... Mở đâu vì sao dẫn đến đây bây giờ sẽ như thế nào,.. nhận diện được, đown, xong đến khi nó ổn, mọi thứ lên thì...ok mày nhào dô, tao lại vui vẻ rồi nè, mặc dù tao vui vẻ xong hồi cạn năng lượng m lại ập đến, nhưng mà tao cứ chơi đó, gồi hồi mày lên tính tiếp, 

Nhịp - buổi sáng

 Nó không ổn định, cũng không biết nói thế nào nhĩ Em hiểu vì sao tổ tiên vũ trụ đưa em đến nghề content rồi, để em học nói ra suy nghĩ của mình, Sao nhĩ, như nhịp tim vậy, lên xuống lên xuống, là cảm xúc, là tiêu cực và tích cực, là năng lượng, ...lên xuống lên xuống Không phải hoàn toàn là do chuyện tình cảm, chỉ là, nó thêm chút muối sát vào nên mọi việc có tồi tệ hơn một chút Mỗi sáng thức dậy, lúc mấy cái hoocmon nuôi giấc ngủ tan đi trong cơ thể, Vân đều cảm nhận được cái gì đó trồi lên trong đầu mình, sôi ục ục, chỉ có nằm nhắm mắt chịu đựng, tất cả suy nghĩ, đau đớn đêm qua, trong ngày hôm nay,...tát cả mọi thứ đều ào lên ngay khi mở mắt Sau đó chỉ nằm đợi nó dịu lại dần dần, rồi mới bước xuống giường

Nói với Hoàng về mình, come out stress

 Ơ, mình cứ nghĩ, sẽ là boommmm Mình cứ nghĩ nói ra sẽ kinh khủng lắm, sẽ sốc lắm, sẽ kiểu lo lắng lắm, đại loại vậy không, con bạn của mình, Hoàng ấy, mình hiểu tính Hoàng sẽ không kỳ thị hay xa lánh mình, hay đùa cợt, Hoàng sẽ tin, chỉ là có thê rHoàng sẽ rất lo lắng, con bé này nó hay lo lắng lắm, Nhưng không, Hoàng chỉ nói có thể chấp nhận được không sốc gì nữa ta.... làm tiếp nha, trưa nói,.... Ơ điều này làm mình nhận ra, hình như, cũng không quá cần căng thẳng như vậy, mình đã quan trọng hóa vấn đề, trầm cảm trong mắt bạn mình cũng nhẹ nhàng như vậy, Mình đang cảm thấy thế nào nhĩ, nhẹ, đầu mình giãn ra một chút, sát mang tai trái của mình có gì đó rất lạ

Sáng 30 tháng 10

 Tôi đã nghĩ mình không xứng đáng được hạnh phúc, được có những giấy phút thư giãn, vui vẻ, thoải mái, vì nếu tôi như vậy, thì mẹ sẽ xăm soi, tôi không thích bị săm soi, ví dụ như, nếu tôi có một bộ quần áo mới, mẹ sẽ nhìn, xem, tôi biết mẹ cũng thích có quần áo mới, vậy thì tôi phải mua cho cả mẹ cùng lúc, nhưng tài chính lúc đo tôi có không đủ, không phải là không đủ, tôi vẫn luôn có tiền để dành, nhưng nó không đúng mục đích cho lúc đó, vậy nên thôi tôi sẽ không mua, vậy thì cũng không cần mua cho mẹ, tôi cảm thấy như vậy đỡ áp lực hơn Hoặc cũng có thể mua cho mẹ, mua cho cả tôi,  À thì ra là tôi đã chưa đủ năng lực để lo cho cả hai người, Tôi đã có suy nghĩ, người thân của nhau sẽ cùng chịu những cảm xúc giống nhau, ví như tôi buồn vì không mua được quần áo mới thì mẹ cũng sẽ không mua, cả hai không mua,  Tôi sống sạch sẽ, thì anh hai cũng phải như vậy, ảnh không được tham ăn như bây giờ, mà thực sự ổng tham ăn đến mức khiến tôi không muốn ăn cơm cùng vì khó chiu, ổng vô tư quá đỗi

Chịu đựng Mercedes

 Sáng nay đi làm, nhìn thấy một chiếc Mercedes GLC 200 chạy ngang chợt nghĩ " Người lái xe bên trong đã chịu đựng những gì, vượt qua được những gì mới cầm lái được ở mức độ đó" Một con bé sống cảm xúc như mình, trong tình cảm với người nó thực sự yêu và muốn gắn bó đang trong giai đoạn dừng lại không biết có tiếp tục hay thể nào mà còn dở sống dở chết thế này thì ....... nhỏ thách....nhỏ sẽ nếm nữa, nhiều hơn nữa những cảm giác nhỏ thường trốn tránh này, bước từng bước đi đến con đường khám giá giới hạn của nhỏ, khám phá người mà nhỏ là

This morning I woke up and decide to be happy at least today

Tập viết blog chưa bao giờ là việc dễ dàng Viết blog cá nhân lúc còn cả núi việc chưa hoàn tất, nhưng mình không muốn bỏ lỡ nguồn năng lượng tích cực này, nó đắt đỏ. Đọc lại 2 blog cũ đã viết, có những cảm nhận gồm: Muốn xóa quách cái cũ cho xong, nó vụn vỡ, có những câu văn gãy, sai chính tả, đọc buồn cười và mắc cỡ với chính mình. Mình thực sự có vấn đề về danh xưng, 2 blog nhưng xưng đến gần 5 danh. Cảm xúc cũng qua up and down.

Cô đơn? Cô đơn hơn nữa đi

Hình ảnh
 Tôi bắt đầu cảm nhận được sở thích của những người thượng lưu, Nhâm nhi ly vang be bé nếm vị một ngày dài, tôi cũng thích thời gian nốc sạch bia với bè bạn nữa, nhưng hình như hiện tại tôi chưa có nhiều bạn bè kiểu muốn nốc cả thùng cùng họ, tôi hiện tại mỗi ngày đều gặm nhắm sự cô đơn của chính mình, tôi cảm thấy vị uống một ít rượu mạnh một mình cùng bartender có thể làm tăng gấp nhiều lần sự cô đơn của mình, và điều đó giống như một trò đùa về thử thách, rằng cảm giác cô đơn hiện tại đang khiến tôi dường như sắp gục ngã nhưng nếu nhiều hơn nữa thì lại thật phấn khích. Nhìn món ăn được nấu ngay trước mặt bởi đầu bếp, một người tưởng chừng như tốt nghiệp rạp xiếc mà phải đi làm đầu bếp ấy, tôi thiện cảm với những người có dáng người tròn trịa, là nam nhân, chỉ là cảm thấy họ chẳng có chút áp lực nào về hình thể hay giới tính. Tôi nhận ra mình không còn hứng thú với việc ăn cho thật no nữa rồi, tôi chỉ ăn đủ chất, và việc nhìn thấy giá trị đồng tiền vật chất tôi tạo ra đổi lại những t