vài khoảnh khắc t cảm thấy t có thể chở che cho tất cả, t đầy tình yêu và hy vọng, song vài khoảnh khắc khác, t cảm thấy nếu bước thêm 1 bước nữa t sẽ gục ngã, chủ yếu những tổn thương của t từ gia đình đều được t xử lý, hóa giải hết rồi, giờ nó tới từ người t thương khác, mà ko còn quyền bên cạnh, ng yêu cũ ấy. lạ lắm, nói hay viết cũng không thành văn được, t không biết phải thế nào, không biết sẽ ra sao cũng không biết đã từng thế nào, ký ức giống như dao nhật á, vài phút, vài giờ, vài ngày, nó thích thì cứ đến, t chỉ có thể chịu đựng,
Anh đã luôn quan tâm đến cảm xúc của em chỉ có em là quan tâm đến mỗi mình em Anh quá tải và anh đã dừng lại để suy nghĩ, không làm gì cả Còn em thì đã không học được điều đó, em chỉ muốn giải thoát ngay lúc đó, bây giờ em đã học được rồi
Hãy nói thật đi, ích kỷ không phải là một điều xấu. Trong một giới hạn nào đó, ngừng nghĩ cho người khác mà phải ích kỷ cho chính mình mới là sự bảo vệ. Ở trường hợp của Vân, Vân vừa là một người không ích kỷ vừa là một người ích kỹ trên phương diện nghĩ cho người khác. Vân đã chỉ đặt chúng ở sai chỗ
Nhận xét
Đăng nhận xét